Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010

Những kỉ niệm sôi động ngày khai trường năm học 2009...


“Trên sân khấu dưới ánh sáng của đèn Neon em nhìn thẳng xuống dưới, hội trường thật đông, những nụ cười của các thầy cô, của các bạn làm em tự tin hơn, bớt run hơn. Em đã tự nhủ với lòng mình rằng bố mẹ ơi! Tuy con đã làm bố mẹ phiền lòng khi con không đỗ được Đại học, nhưng dưới mái trường Phan Chu Trinh con vẫn luôn cố gắng học thật tốt để bố mẹ khỏi phiền lòng. Bố mẹ ơi! Hãy tin ở con, Thầy cô ơi! Hãy tin ở em.

Dù rằng chưa đạt được mức học bổng cao nhất nhưng em sẽ cố gắng hơn nữa để năm học 2009-2010 đạt kết quả cao nhất. Từ khi bước chân vào mái trường Phan Chu Trinh em tự tin hơn và không mặc cảm  nữa vì em hiểu “Chỗ ta đứng không quan trọng mà quan trọng là hướng ta đi” và nhất là lại được sự quan tâm của các thầy cô giáo ….”


Trịnh Thị Vân Anh - Lớp K6G

“Buổi lễ được mở đầu bằng những tiết mục văn nghệ - kết quả của toàn bộ nhiệt huyết, công sức của thầy và trò trường Phan Chu Trinh dàn dựng . Trong đó, tiết mục văn nghệ làm tôi thích nhất là tổ khúc “Hà Nội và tôi” của chi đoàn K6G. Chúng ta đang sống ở Hà Nội - một thành phố phồn vinh được nghe những bài hát này đã làm tôi có được những cảm nhận mà trước đến giờ tôi chưa cảm nhận hết được, hương hoa nồng nàn đặc trưng ở các con đường, ngõ phố Hà Nội – Hương hoa sữa. Tôi thấy ấn tượng nhất là sự biểu diễn của các bạn ở màn thứ 3 của bài hát. Một sự biểu diễn giống như trò chơi hồi nhỏ chúng em đã từng chơi,  cùng với đó là tình yêu sinh viên thật trong sáng”

Đào Ngọc Bích - Lớp K6G

“Hình ảnh ấy sẽ mãi chẳng thể phai mờ trong tâm trí em. Khi đứng ở dưới nhìn lên, em dường như thấy được sự đoàn kết một lòng và tình cảm gắn bó thân thiết của thầy và trò trong trường. Điều đó khiến em có cảm giác kỳ lạ, đột nhiên khiến em muốn mình bước vào, hòa cùng mọi người. Nó đã thúc đẩy em tự tin, hào hứng bước lên phía trước, đứng vào hàng , nắm tay các bạn cùng thầy cô cất lên tiếng hát. Đứng cạnh em là Cô Mai và xung quanh là những người bạn mà ngay cả tên em cũng chưa biết, nhưng thật là là em lại thấy sao thân quen và gần gũi đến thế, như những người ruột thịt. Đó là một lần em cùng mọi người thể hiện hết mình, một lần em được biết thầy cô và mái trường là mãi mãi trong em, ….

Mọi người giơ cao những bàn tay nắm chặt lấy nhau, đung đưa theo điệu nhạc, trong mắt em hình ảnh về mái trường Phan Chu Trinh luôn gắn liền với sự đoàn kết lẫn nhau, trần ngập sự thân thiết, gắn bó của những người thân trong gia đình. ”


Lê Thị Phương Thúy - Lớp K6G

“Năm nào cũng sẽ có ngày khai giảng, nhưng em cảm thấy mỗi năm một khác, mỗi cấp học cúng khác nhau. Năm nay cũng vậy, nhưng ngày khai giảng năm nay đã để lại trong em một ấn tượng mạnh mẽ  và rất sâu sắc. Chúng em những sinh viên khóa mới sau khi học tập và tiếp xúc với nhau tuy mới chỉ qua hai tháng  nhưng đã để lại trong em bao nhiêu kỷ niệm đẹp. Em đã học được ở đây tinh thần đoàn kết, cách làm việc đồng đội qua hoạt động chào mừng lễ khai giảng năm học 2009-2010, có lẽ chưa có một môi trường cao đẳng, đại học nào làm được điều này.

Những khoảnh khắc đẹp và gây xúc động mạnh trong ngày lễ khai giảng là lúc kết thúc buổi lễ khi mà tiếng trống trường làm sao động lòng người, và khi cô Dung hiệu trưởng nhà trường đã nói chuyện với các bạn sinh viên, dặn dò các bạn trước khi bước vào năm học mới. Chúng em nghe được những lời đó trong lòng có một cảm giác vui mừng và vững tâm”


Nguyễn Thị kim Dung - Lớp K7A1

“ Hôm ấy qua cái nhìn đầu tiên tôi đã nghĩ cô là cô hiệu trưởng của trường. Ngắn gọn súc tích mang nhiều ý nghĩa, gắn nhiều tâm tư, tình cảm, từng lời, từng từ của cô trong buổi lễ khai giảng đến giờ tôi vẫn nhơ y nguyên.  Nhưng sâu trong tiềm thức của tôi một bức tường thành kiên cố đã sụp đổ hoàn toàn, bức tường thành kiến, mặc cảm khi học ở trường trung cấp. đến thời điểm này nó đã bị sụp đổ, vụn tan. Môi trường này sẽ luôn là mảnh đất tốt để giúp bản thân tôi  sống  tốt bắt đầu từ ngày hôm nay. Ngày 1/11/2009 qua lời phát biểu của cô – Nhà giáo Nguyễn Thị Dung trong ngày lễ khai giảng, tôi nhận ra: dù bạn học trong ngôi trường nào đi chăng nữa chỉ cần bạn nỗ lực hết mình, sống hết mình, tự tin và bạn khẳng định mình - bước tiến nhỏ nhưng thành công lớn”

Nguyễn Quỳnh Trang - Lớp K7A5

“Khoảnh khắc đẹp nhất trong ngày lễ khai giảng làm em nhớ nhất đó chính là lúc hai tập thể lớp K6I và lớp KT6A cùng các bạn sinh viên toàn trường, các thầy cô giáo tay trong tay hát vang bài hát “Những người bạn bên tôi”  khiến  em xúc động đến nghẹn ngào rơi nước mắt.

Nguyễn Thị Ngọc – Lớp K6G

“Khi tiếng trống trường vang lên cùng với bài hát “Để gió cuốn đi”, lúc đó cả không khí trong hội trường thật nghiêm trang lặng đi trong bài hát để gió cuốn đi cùng với tiếng trống trường vang vọng. Tất cả mọi người đều xúc động. Tiếng trống vang lên như thúc giục chúng em thời gian đang trôi và thời gian không còn nhiều nữa, vì vậy các bạn hãy cố gắng học tập thật tốt”

Ngô Thị Phương - Lớp K6G

“Cuối buổi lễ khai giảng, tất cả mọi người đứng dậy hát bài “Để gió cuốn đi” trong tiếng trống khai trường. Mỗi người ai cũng có cảm xúc riêng, ai cũng đứng nghiêm trang khi nghe tiếng trống trường. Khi tiếng trống vang lên, lời bài hát ngân nga, tiếng trống cứ vang mãi và lời bài hát cũng ngân mãi. Sống và học tập trong ngôi trường này đã dạy cho em biết bao điều về tình yêu thương giữa con người với con người.

Ngô Thị Hồng - Lớp K6G.

“Tiếng trông khai trường đã dứt mà trong em vẫn còn cảm giác bồi hồi xúc động. Thầy cô ơi, các bạn ơi! Em muốn hứa với mọi người rằng: “Em sẽ chăm chỉ học tập thật tốt, đến tận phút cuối cùng khi mà em vẫn còn là sinh viên trong trường, và em luôn tin tưởng rằng mình sẽ thành công”

Hoàng Văn Bản - Lớp KT6A

Em đã suy nghĩ rất nhiều,  thầy cô đã cho em một môi trường học tập thật vui, để chúng em học tập và rèn luyện. Chính từ ngôi trường này. em tự tin khẳng định mình,  làm được nhiều điều mà trước đây tưởng chừng không thể nào làm được.  em  rất cảm động, biết ơn thầy cô, bạn bè và mái trường này.

Hoàng Văn Bản - Lớp KT6A

“Chính dưới mái trường này chúng tôi đã học hỏi rất nhiều bài học và chúng tôi có cơ hội tự khẳng định mình trước mọi người. Chúng tôi đã học được  những điều bình dị trong cuộc sống …

Trong một không khí trang nghiêm, tiếng trống khai trường được vang lên do thầy bí thư đoàn trường Đoàn Mạnh Dương đánh lên xen lẫn vào đó là những lời thơ thật cảm động của cô Gang phó hiệu trưởng nhà trường làm cho tôi và toàn thể sinh viên xúc động. Dù có đi đâu tôi cũng sẽ luôn nhớ về hình ảnh đẹp, xúc động ấy. Khoảnh khắc tiếng trống trường vang lên tôi luôn nghĩ về thầy cô, những người đã truyền cho tôi những gì tốt đẹp nhất, và tôi nghĩ về những người bạn luôn sát cánh bên tôi. Đó là khoảnh khắc đẹp nhất đối với tôi và nó làm cho tôi xúc động…”


Nguyễn Thị Nhung - Lớp KT6A

“ …. Và cô Huế, cô chủ nhiệm chúng tôi cũng vậy, cô mang trong mình một trái tim đầy nhân hậu và tình yêu thương học trò. Đối với tôi cô vừa là một người cô hiền dịu cũng là một người chị gái thân thương. Trong khi bài hát đó và cả cô và lũ học trò chúng tôi đều hòa chung cùng một nhịp không còn khoảng cách và ranh giới nữa. Tôi rất yêu và kính trọng cô, cô luôn mong những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với cô giáo thân yêu của chúng tôi. Và bài hát đó cũng là tất cả những tình cảm dạt dào đầy thân thương mà thầy cô và mái trường Phan Chu Trinh gửi tới chúng tôi. Tôi rất hạnh phúc khi học dưới mái trường này và có sự quan tâm chăm sóc của thầy cô. Cảm xúc đó có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi quên được, trong những giây phút tuyệt vời đó có người khóc, nghẹn ngào, có người đứng lặng không biết nói gì hơn. . Chúng tôi sẽ nhớ mãi không bao giờ quên cảm giác hạnh phúc đó. Cảm ơn thầy cô mà mái trường đã  cho tôi một ngôi nhà thứ hai đầy ắp tiếng cười và tràn ngập hạnh phúc yêu thương trong vòng tay bè bạn và thầy cô thân yêu”

Nguyễn Thị Thu Trang - Lớp KT6A

“Riêng tôi khi hát về nó là cả một tấm lòng biết ơn sâu sắc đến các thầy cô, đến các bạn bè trong  tập thể lớp KT6A và cô giáo chủ nhiệm tôi. Tôi nhìn các bạn vui cười mà trong lòng cũng thấy vui, ấm áp hơn. đặc biệt khi hát bài này tôi không kìm được xúc động khi nhớ về cha mẹ mình. Cha mẹ tôi đã cho tôi bước vào môi trường học tập như mái trường Phan Chu Trinh. Khi hát câu “Để gió cuốn đi” tôi muốn gió hãy cuốn hết đi những lo toan, những khó khăn nhọc nhằn mà cha mẹ tôi đã vì chị em tôi để giúp chị em chúng tôi có một cuộc sống đẹp về sau và có đủ hành trang bước vào đời”

Nguyễn Thị Thủy - Lớp KT6A

“Khi bước chân vào mái trường Phan Chu Trinh, em có cảm giác mình thật nhỏ bé, mình thật buồn!. Không đỗ vào đại học, nỗi buồn đó cứ theo em suốt thời gian qua. Nhưng không mái trường và thầy cô Phan Chu Trinh đã đem lại niềm vui, niềm tự hào trong em. Được sống được đoàn kết với tập thể, đwocj sẻ chia những mệt nhọc những niềm vui, những giọt nước mắt lăn trên má mỗi khi xúc động trào về và những cái ôm thân mật trao nhau, vỗ về. Ôi! Cái khoảnh khắc ấy làm sao em có thể quên. Dù có ở nơi đâu tôi cũng nhớ về các bạn KT6A ạ!. Mái trường Phan Chu Trinh ơi! Cùng mình hô vang khẩu hiệu KT nhé!...

Em không biết mọi người cảm thấy ra sao khi nghe bài hát này,  nhưng những gì em đã nhìn thấy trong buổi lễ khai giảng là cả hội trường đều là những khuôn mặt tư lự, những khóe mắt đo đỏ, hòa cùng lời hát, thì em hiểu rằng bài hát đã đi vào lòng người”


Trần Thị Mai Hương - Lớp KT6A

“ … Nhưng lần khai giảng năm nay thì đặc biệt hơn, xúc động hơn nữa vì năm nay là năm cuối của em, em không biết sang năm còn được dự một buổi lễ khai giảng long trọng như vậy nữa không. Giây phút khiến người ta xao xuyến và bồi hồi nhất đó là lúc tiếng trống khai giảng của thầy Dương hòa với lời thơ của cô Chu Hương Giang bồi hồi, sâu lắng . Tất cả mọi người đều im lặng, nghiêm trang lắng nghe, cảm xúc trào dâng. Đây là giây phút khiến em phải suy nghĩ nhiều nhất vì bắt đầu một năm học mới với bao nhiêu niềm tin và hy vọng của cha mẹ gửi gắm đến chúng em. Làm thế nào để đáp lại những hy vọng đó của cha mẹ mình. Bao nhiêu là suy nghĩ và dự định xảy ra cùng một lúc trong đầu em, thật là xúc động và bồi hồi …”

Nguyễn Văn Thuật - Lớp Q6A

“Khi bài hát “Những người bạn bên tôi vang lên đã khuấy dộng cả hội trường. Cả hội trường như muốn nổ tung. Những lời ca của ca khúc đó làm cho em không cầm được nước mắt. Mỗi con người chúng ta dù già hay trẻ đều cần có những người bạn cho mình, những người bạn đã giúp cho chúng ta những khi gặp khó khăn. Họ chia sẻ những niềm vui, hay nỗi buồn trong cuộc sống cũng như trong học tập. Sự đoàn kết của tình bạn tạo cho chúng ta một khối sức mạnh để có thể vượt qua những chặng đường gian khổ …”

Đỗ Thị Hiền - Lớp Q6A

“ ….. Tiếng trống của thầy giáo Đoàn Mạnh Dương cùng vang lên, cảm giác lúc ấy sao thật bồi hồi, xúc động trong tâm trí của em. Cảm giác ấy cứ ghi sâu mãi trong lòng em, thời khắc ấy làm em thêm xao xuyến như có cái gì đó thúc giục trong lòng mình, cái giờ phút ôi sao mà thiềng liêng quá! Lúc đó em thấy mình như đang bị tiếng trống ngân nga ấy, dõng dạc ấy cuốn đi …

Hãy sống bằng cả nhiệt huyết của trái tim mình, mạnh mẽ, dõng dạc hay có lúc trầm lắng, chậm dãi .. như những tiếng trống”


Nguyễn Thị Hiền - Lớp K6I

“Em thật bất ngờ là giờ em đang học trung cấp chuyên nghiệp rồi mà vẫn được nghe tiếng trống ngày khai trường. Lúc mới vào trường em rất nản trí, nhiều lúc muốn bỏ không học nữa, đến giờ em mới hiểu và nhận ra rằng mọi thứ không phải như em suy nghĩ, nó hoàn toàn mới lạ và phong phú khi học tập tại ngôi trường này. Có lẽ chính tiếng trống khai trường đó đã tiếp thêm cho em sức mạnh để bước trên con đường mà em đã chọn”

Ma Thị Phẩn - lớp T6A

“ Em thấy thực sự thấm thía với bài hát “Để gió cuốn đi’ , chúng ta gieo lòng tốt như: giúp đỡ bà cụ sang đường, tìm nhà giúp em bé bị lạc, biếu một đồng cho cụ già 80 ăn xin, hay chỉ đường cho một người lạ …. Sẽ chẳng ai biết lòng tốt của chúng ta nhưng hãy cứ hành động một cách cao thượng và lương thiện để không thấy hổ thẹn với lương tâm, để động viên những “Con chim đau” trong cuộc sống …. Em kính mong các thầy cô sẽ tiếp tục truyền đạt những kỹ năng sống tới chúng em theo nhiều cách như vậy, biết đâu sẽ làm thức tỉnh tình yêu của mỗi người vì cuộc sống đã vô hình khiến nó lu mờ dần ….”

Giàng Thị Mảy - Lớp K6I

“Bài hát “Để gió cuốn đi” trong phút truyền thống đầy nhiệt huyết, trang trọng. … Bài hát như một lời nhắn nhủ tâm sự làm ta thêm yêu cuộc sống này, để cho gió cuốn đi tất cả những ưu tư”

Hoàng Thanh Phương - Lớp K6I

“Sau phần nhận học bổng và phần thưỏng trao cho kết quả cuộc thi Tài năng tuổi trẻ tháng 10 em đã khóc, khóc rất nhiều, không phải khóc vì K6I chúng em không nhận được giải thưởng cao nhất. Chúng em khóc vì chúng em nhớ lại những giây phút chúng em cùng nhau tập luyện, cùng nhau cố gắng. Em hiểu rằng sự cố gắng của em cho dù không đạt được kết quả như mong muốn nhưng khi nhìn thấy từng khuôn mặt của lớp K6I là sự tự hào, là niềm vui, là niềm hạnh phúc vô bờ bến … Chúng em đã thực sự thành công! Ngay lúc ấy bài hát “Để gió cuốn đi” cất lên: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em có biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi …”Em hiểu rằng sống trên đời hãy luôn chân thành, luôn cố gắng hết mình, không mưu cầu lợi riêng, không hy vọng được đáp lại. Tất cả chỉ để gió cuốn đi, để cuộc sống luôn tốt đẹp và yên bình”

Lê Thị Thúy An - Lớp K6I    

“Em xin được cảm ơn cô, cảm ơn cô đã động viên chúng em khi chúng em không đỗ vào đại học, cảm ơn cô đã cho chúng em cơ hội để thực hiện ước mơ của mình. Qua lời phát biểu của cô, bản thân em rút ra cho riêng mình một bài học quý giá: “Chỉ khi phấn đấu cho một cái gì đó lớn hơn bản thân, mới có thể nhận ra những tiềm năng thực sự của bản thân mình. Vâng! Chúng em sẽ cố gắng phấn đấu với những gì mình đang có để sau này có một tương lai ổn định”

Dương Thị Dung - Lớp K6G

“Nhưng riêng về cá nhân em, khoảnh khắc đẹp và làm em xúc động nhất đó là khi nhà trường trao phần thưởng cho những bạn đạt thành tích cao trong học tập và những bạn có tham gia công tác đoàn đạt thành tích xuất sắc. Đặc biệt là nhà trường đã trao những món quà để sẻ chia động viên những bạn có hoàn cảnh khó khăn.  Các thầy cô và các bạn đã đong đầy tình cảm của mình để gửi tới các bạn có hoàn cảnh khó khăn, mong các bạn hãy vượt qua những khó khăn thử thách của cuộc sống để vươn lên một cuộc sống tươi đẹp hơn. Em đã nín thở bởi khoảnh khắc ấy để lắng nghe nhịp tim của mình, cái khoảnh khắc ấy sao mà khó quên, sao mà đẹp đến thế!”

Lê Thị Thùy - Lớp K6G

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” đó là lời trong bài hát “Để gió cuốn đi” được lớp em và lớp KT hát vang cũng là lúc kết thúc buổi lễ khai giảng, không khí hội trường lại càng náo nhiệt thêm. Tiếng vỗ tay reo hò, tiếng hát làm cho hội trường đến phút cuối vẫn nóng bỏng. Lúc hát bài “Những người bạn bên tôi” cùng anh Dương - lớp K6I em cảm thấy lớp em lúc đó các bạn có sự gắn kết đặc biệt. Chúng em cùng bá vai nhau, cùng hát, rồi trong tiếng hát lại bật lên tiếng khóc. Không có lời nào để diẫn tả hết cảm xúc lúc đó, cá nhân em và tập thể lớp K6I cảm thấy rất vui khi được đóng góp phần công sức nhỏ bé của mình cho Phan Chu Trinh, cho buổi lễ khai giảng”

Đỗ Thị Thúy - Lớp K6I

“Em đã cố tình để ý lãng hoa của lớp Q6A mà em có ấn tượng từ trước. Quả thật em đã không lầm, nó thật đẹp. Đợi mãi cũng đến phần thuyết trình của lớp Q6A. Bạn ấy thuyết trình rằng lãng hoa của lớp có hình chữ “L” nghĩa là “Love”. Nhưng điều làm em ấn tượng hơn nữa là khi cô giảng hỏi bạn ấy rằng: Khi cắm hoa quan trọng nhất là điều gì?” Bạn ấy đã khéo léo trả lời thật hay: “trước tiên cần phải yêu hoa, khi cắm hoa phải thổi hồn cho hoa”. Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay, tiếng hò reo cổ vũ đồng tình. Kết quả đã không làm em và những người cổ vũ cho bạn thất vọng. Bạn trai duy nhất trong cuộc thi đã giành giải nhất”

Lê Thị Tùng - Lớp K6G

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét